Skip to main content

Gabro – Wikipedia tiếng Việt


Mẫu đá gabbro; Rock Creek Canyon, miền đông Sierra Nevada, California.

Mẫu đá gabbro nhìn gần; Rock Creek Canyon, miền đông Sierra Nevada, California.

Gabro hay gabbro (phát âm tiếng Anh: /ˈɡæbrəʊ/) là tên gọi của một nhóm lớn của đá mácma xâm nhập, hạt thô, sẫm màu có thành phần hóa học giống với đá bazan. Các đá xâm nhập sâu được hình thành từ quá trình kết tinh của mácma nóng chảy dưới mặt đất.

Phần lớn cấu tạo bên dưới bề mặt trái đất là gabbro đặc biệt là trong vỏ đại dương.






Gabbro bị bắt tù trong đá granite, miền đông Sierra Nevada, Rock Creek Canyon, California.

Gabbro có tỷ trọng lớn, màu lục hoặc đỏ thẩm và chứa các khoáng vật như pyroxen, plagiocla, amphibol, và olivin (tên gọi gabbro olivin dung để chỉ loại đá gabbro có chứa nhiều olivin).

Trong đá gabbro pyroxene phổ biến nhất là loại clinopyroxen; còn orthopyroxen thì rất ít. Nếu lượng orthopyroxen lớn hơn clinopyroxen thì gọi là Norit. Gabbro thạch anh cũng hay gặp trong tự nhiên và được hình thành từ mácma quá bão hòa silica. Essexit đặc trưng cho gabbro được hình thành từ mácma chưa bão hòa silica. (Sự bão hòa silica của đá có để được đánh giá dựa trên các tiêu chuẩn của khoáng vật học). Gabbro cũng chứa chứa một ít (vài phần trăm) ôxít sắt-titan như magnetit, ilmenit, và ulvospinel.

Gabbro thường có kiến trúc hạt thô, với kích thước các tinh thể trong đá thường lớn hơn mm. Các đá có hạt mịn hơn có thành phần hóa học giống gabbro được gọi là diabaz. Gabbro có thể có hạt rất thô giống như pegmatit, và các tổ hợp pyroxen-plagioclas thường đặc trưng cho đá gabbro hạt thô, mặc dù tinh thể của chúng ở dạng kim.

Gabbro luôn có kiến trúc hạt đồng đều (hiển tinh), mặc dù đôi khi thấy dạng ban tinh (pocphia), đặc biệt khi các tinh thể plagioclas kết tinh sớm hơn các khoáng vật cấu tạo nên phần nền của đá (xem kiến trúc ban tinh).



Gabbro có thể được hình thành ở dạng khối, thông qua quá trình kết tinh tại chỗ các khoáng vật pyroxene và plagioclas, hay hình thành dạng lớp xâm nhập như là quá trình tập hợp các khoáng vật pyroxen và plagioclas.

Gabbro là thành phần chính của vỏ đại dương, và có thể được tìm thấy trong các phức hợp ophiolit thuộc vùng III và IV (đai mạch đến gabbro dạng khối). Mạch gabbro xâm nhập dài được hình thành ở đới tách giản proto và rìa đới tách giãn cổ. Các giả thuyết lớp phủ dạng lông chim dựa trên việc xác định các đá xâm nhập thành phần maficvà siêu mafic và bazan có cùng tuổi.



Gabbro thường chứa các khoáng vật sunfit có giá trị như: crôm, niken, coban, vàng, bạc, platin, và đồng.

Các loại đá gabbro có thể sử dụng làm đá trang trí, đá lót vĩa hè và nó có tên gọi thương mại khác là đá hoa cương đen ('black granit'). Đá này cũng được sử dụng rất phổ biến làm bia mộ, trong nhà bếp và các bàn tiếp tân.



Gabbro là tên gọi được nhà địa chất người Đức Christian Leopold von Buch đặt lấy từ tên của một thị trấn ở vùng Tuscany, Ý. Essexit cũng là tên của một địa danh ở hạt Essex, Massachusetts, Hoa Kỳ.







Comments

Popular posts from this blog

Murad II - Wikipedia

Murad II (tháng 6 năm 1404 - 3 tháng 2 năm 1451) (Thổ Nhĩ Kỳ Ottoman: مراد انى Murād-ı s ānī Thổ Nhĩ Kỳ: ]) là Quốc vương Ottoman từ 1421 đến 1444 và 1446 đến 1451. Triều đại của Murad II được đánh dấu bằng cuộc chiến tranh dài mà ông đã chiến đấu chống lại các lãnh chúa phong kiến ​​Kitô giáo ở Balkan và beyliks Thổ Nhĩ Kỳ ở Anatolia, một cuộc xung đột kéo dài 25 năm. Anh ta được nuôi dưỡng ở Amasya và lên ngôi sau cái chết của cha mình Mehmed I. Mẹ anh ta là Valide Sultan Emine Hatun (con gái của Suleyman Bey, người trị vì Dulkadirids), người phối ngẫu thứ ba của cha anh ta. Cuộc hôn nhân của họ đóng vai trò là một liên minh giữa Ottoman và nhà nước đệm này, và sinh ra một người con trai, Mehmed II, người sẽ tiếp tục chinh phục thành công thủ đô của Đế quốc Byzantine, Constantinople, vào năm 1453. Thời niên thiếu [ chỉnh sửa ] Murad sinh vào tháng 6 năm 1404 với Quốc vương Mehmed I và vợ Emine Hatun, và ông đã trải qua thời thơ ấu ở Amasya. Năm 1410, Murad cùng cha đế

Các nhóm chỉ đạo thơm điện di - Wikipedia

Trong hóa học hữu cơ, một nhóm quyên góp điện tử ( EDG ) hoặc nhóm giải phóng electron ( ERG ) ( Tôi có hiệu lực) là một nguyên tử hoặc nhóm chức năng tặng một phần mật độ electron của nó vào hệ thống liên hợp π thông qua cộng hưởng hoặc hiệu ứng cảm ứng, do đó làm cho hệ thống π trở nên nucleophilic hơn. [1] [2] Khi được gắn vào một phân tử benzen, một electron nhóm quyên góp làm cho nó có nhiều khả năng tham gia vào các phản ứng thay thế điện di. Bản thân benzen sẽ trải qua quá trình thay thế bằng điện di, nhưng các nhóm thế bổ sung có thể làm thay đổi tốc độ phản ứng hoặc sản phẩm bằng cách ảnh hưởng điện tử hoặc không gian đến sự tương tác của hai chất phản ứng. EDG thường được gọi là nhóm kích hoạt . Một nhóm rút điện tử ( EWG ) ( -I hiệu ứng) sẽ có tác dụng ngược với tính nguyên sinh của hạt nhân như EDG, vì nó loại bỏ mật độ electron một hệ thống π, làm cho hệ thống π trở nên điện di hơn. [2] [3] Khi được gắn vào phân tử benzen, một nhóm rút electron làm cho

Hệ thống IM/DD – Wikipedia tiếng Việt

Hệ thống IM/DD(Intensity Modulation with Direct Detection) là hệ thống truyền dẫn thông tin quang điều chế cường độ, tách sóng trực tiếp. Nguồn bức xạ quang từ các Laser, LED được điều chế trực tiếp với tín hiệu thông tin dạng điện, nghĩa là cường độ bức xạ quang sẽ phụ thuộc trực tiếp vào tín hiệu điện đưa vào. Tại đầu thu. Tại đầu thu, tín hiệu quang được biến đổi trực tiếp thành tín hiệu ban đầu thông qua các bộ PIN, APD(các bộ thu quang). Tín hiệu điện thu được tỷ lệ với cường độ ánh sáng thu được tại đầu cuối của sợi quang. Tốc độ truyền dẫn của phương pháp này không cao lắm nên chưa tận dụng được hết khả năng truyền dẫn của sợi quang. Tốc độ càng cao, độ nhạy máy thu quang có xu hướng giảm.